蝉
蝉字基本解释
(名)一种昆虫。种类很多;雄的腹部有发音器;能发出尖锐的声音。也叫“知了”:~蛹|~翼。
蝉字详细解释
名词
(1) (形声。从虫,单声。本义:一种昆虫。也称“知了”)
(2) 同本义。节肢动物门,昆虫纲,同翅目,蝉科,蝉属
蝉,以旁鸣者。——《说文》。按,尔雅谓之蜩,今苏俗谓之知了。
寒蝉鸣。——《礼记·夏小正》
清风半夜鸣蝉。——宋· 辛弃疾《西江月》
(3) 又如:寒蝉(秋天天冷时的蝉)
(4) 古代一种极薄的丝织品。以其薄如蝉翼而得名 。如:蝉翼罗(一种轻而薄的丝织物);蝉翼扇(轻纱制的团扇)
形容词
(1) 连续不断
蝉联陵丘。——左思《吴都赋》。注:“不绝貌。”
(2) 又如:蝉联(连续不断);婵嫣(连属,连绵不断)
蝉字康熙字典
蟬【申集中】【虫部】 康熙筆画:18画,部外筆画:12画
《唐韻》市連切《集韻》《韻會》時連切,
音禪。《揚子·方言》蟬,楚謂之蜩。《古今注》齊王后忿死,尸變爲蟬。登庭時嘒唳而鳴,王悔恨,故世名蟬曰齊女也。《大戴禮》蟬飮而不食。《酉陽雜俎》蟬未蛻時名復育。《蠡海集》蟬近陽,依于木,以隂而爲聲。
又《後漢·輿服志》侍中中常侍黃金璫,附蟬爲文,貂尾爲飾。《古今注》貂者,取其有文采而不炳煥。蟬,取其淸虛識變也。
又蟬嫣,連也。《前漢·揚雄傳》有周氏之蟬嫣兮,或鼻祖于汾隅。
又《揚子·方言》蟬,毒也。
又車名。《鹽鐵論》推車之蟬攫,負子之敎也。《註》許愼曰:蟬攫,車類也。
又人名。《大戴禮》顓頊產窮蟬。
又與嬋通。《成公綏·嘯賦》蔭脩竹之蟬蜎。
又《集韻》財仙切,音錢。同
,蟲名。
又田黎切,音提。地名。《前漢·地理志》樂浪郡黏蟬。
又《正韻》上演切,音善。蜿蟬,舞盤曲貌。《王逸·九思》乗六蛟兮蜿蟬。《註》羣蛟之形也。或作蟺。
蝉字说文解字
说文解字
蟬【卷十三】【虫部】
以㫄鳴者。从虫單聲。市連切
说文解字注
(蟬)㠯旁鳴者。考工記梓人文。鄭云。旁鳴、蜩蜺屬。正義云。蟬鳴在脅。从虫。單聲。市連切。十四部。
蝉字组词
- 蝉的词语组词
- 蝉的成语
- chán huái蝉槐
- diāo chán mǎn zuò貂蝉满座
- chán chuǎn léi gān蝉喘雷干
- chán guān zhì xiù蝉冠豸绣
- chán jué蝉匷
- yā huán chán dí鸦鬟蝉髢
- chán zào蝉噪
- chán jí蝉急
- chán huà蝉化
- yā chán鸦蝉
- hán chán寒蝉
- bái yù chán白玉蝉
- diāo chán guān貂蝉冠
- chán chuǎn léi qián蝉喘雷乾
- yǎ chán哑蝉
- xián chán nú衔蝉奴
- jìn rú hán chán噤如寒蝉
- yín chán银蝉
- chán ké蝉壳
- diāo chán貂蝉
- chán chú蝉蜍
- chán guān蝉冠
- chán lù蝉露
- tuō ké jīn chán脱壳金蝉
- cuì chán翠蝉
- chán fù蝉腹
- zhàng mǎ hán chán仗马寒蝉
- chán bìn蝉髩
- hán chán qī qiè寒蝉凄切
- táng láng bǔ chán,huáng què zài hòu螳螂捕蝉,黄雀在后
- chán fù guī cháng蝉腹龟肠
- zì tóng hán chán自同寒蝉
- jīn chán tuì ké今蝉蜕壳
- chán chuǎn léi gān蝉喘雷干
- hán chán jiāng niǎo寒蝉僵鸟
- huáng què sì chán黄雀伺蝉
- chán chuǎn léi qián蝉喘雷乾
- táng láng bǔ chán螳螂捕蝉
- chán ruí xiè kuāng蝉緌蟹匡
- zhàng mǎ hán chán仗马寒蝉
- diāo chán mǎn zuò貂蝉满座
- chán tuì lóng biàn蝉蜕龙变
- xiè kuāng chán ruí蟹匡蝉緌
- wā míng chán zào蛙鸣蝉噪
- jīn chán tuō qiào金蝉脱壳
- chán tuō zhuó huì蝉脱浊秽
- wā gǔ chán míng蛙鼓蝉鸣
- jīn fēng wèi dòng chán xiān jué金风未动蝉先觉